Thứ Bảy, 9 tháng 8, 2008

Bí quyết thành đạt


KHÔNG CHỈ LỆ THUỘC VÀO HOÀN CẢNH, MÀ LỆ THUỘC VÀO VIỆC LÀM

Bạn chỉ có thể sống như một người thành đạt, nếu bạn đảm nhận lấy trọng trách về đời sống của bạn. Bạn có thể không phải chịu trách nhiệm về mọi hoàn cảnh xung quanh bạn. Nhưng bạn phải chịu hoàn toàn trách nhiệm về việc đối phó với hoàn cảnh như thế nào và lý giải hoàn cảnh đó như thế nào. Có lẽ bạn không chịu trách nhiệm về tình trạnh kinh tế bạn đang đối mặt. Nhưng bạn chịu trách nhiệm về những gì bạn hành động trong tình huống như vậy.

AI TỪ CHỐI TRÁCH NHIỆM BỊ GIAM CẦM, AI LÃNH LẤY TRÁCH NHIỆM ĐƯỢC TỰ DO

Một trong những nhà tâm lý học lỗi lạc của thế kỷ này là Victor Frankl. Ông bị cầm tù nhiều năm trong trại tập trung. Toàn bộ gia đình ông lần lượt bị sát hại. Bản thân ông cũng bị tra tấn dã man thập tử nhất sinh.

Trong hoàn cảnh đó, ông chợt nhận thức ra một điều:

“Không ai ngoài ta ra có quyền lực về quan điểm của mình. Chúng có thể đánh ta và treo cổ gia đình ta nhưng tư tưởng của ta thuộc về ta. Tôi có quyền quyết định việc tôi muốn đánh giá như thế nào về toàn bộ tình huống này”

Và ông tự nhủ rằng: “Nếu trong những điều kiện cực đoan như thế này mà ta có thể giữ được cá tính và phẩm chất của ta, thì tất cả mọi người đều có thể”. Victor Frankl tóm tắt sự quan sát của ông trong một câu: “Quyền tự do cuối cùng của tất cả con người là quyền chọn lựa quan điểm của mình trong mỗi tình huống nhất định”.

Ở mọi thời gian đều có vô số người bị biến thành nô lệ hoặc bị giam cầm. Họ đã không đánh mất hết tất cả để đổi lấy tự do. Tự do như chúng ta. Chúng ta phải hiểu rõ: Ta đang thực sự tự do như thế nào ? Và trước hết chúng ta cần tự hỏi hàng ngày: Chúng ta đã làm gì từ quyền tự do không biên giới đó?

HÀNG NGÀY CHÚNG TA ĐƯỢC LỰA CHỌN

Nhiều nhà thông thái đã nói rằng: “Mỗi ngày mới khai sinh một cuộc sống mới”. Vì sao có thể nói như vậy? Vì mỗi ngày mới chúng ta lại có dịp mới để chọn lựa, để quyết định một cuộc sống mới cho chúng ta. Mỗi ngày mang đến cho chúng ta một món quà quý giá. Nó tặng cho chúng ta một khoảng khắc để có thể thay đổi tất cả những gì làm chúng ta bất hạnh. Chúng ta có khuynh hướng không muốn công nhận những món quà đó. Vì thế chúng ta thừa nhận, chúng ta có quyền lựa chọn, thì chúng ta không còn quyền được tha thứ, không còn đổ lỗi cho ai được nữa.Tất cả là do chúng ta.

Nếu chúng ta từ chối quyền lựa chọn, phó thác cho hoàn cảnh khách quan, thì cuộc sống sẽ rất tồi tệ. Chúng ta không sống được như chúng ta mong muốn. Bằng cách đó chúng ta chỉ tự huỷ hoại đời chúng ta.

Có nhiều cách để tự huỷ hoại cuộc đời. Chúng ta có thể tự sát, có thể giết chết tình yêu và những ước mơ của chúng ta. Những người khác có thể không hiểu những gì chúng ta đang làm. Nhưng chúng ta đang hành động chống lại quy luật tự nhiên và trở thành tội phạm mà nạn nhân lại chính là chúng ta. Nhiều người thiếu tin tưởng khi quyết định những điều cần thay đổi để giải phóng cho mình. Thay vì đổi mới họ sẵn sàng cố gắng hết mình để duy trì cảnh đời nô lệ của bản thân mình.

Nhiều người cố tình không dám nhận trách nhiệm về mình. Những ai chối bỏ trách nhiệm thì cũng giống như anh chàng Wolfgang trai trẻ. Anh ta vẫn thường ăn cơm trưa cùng đồng nghiệp và lúc nào cũng phàn nàn về bữa ăn mang theo: “Lại những thứ của nợ này, lúc nào cũng phomat và cà chua. Tôi chán nhất là bánh mỳ kẹp phomat với cà chua ”. Ngày nào cũng cứ diễn ra như vậy. Đến một hôm một chiến hữu của anh ta nói rằng: “Biết rồi khổ lắm nói mãi. Nếu cậu không ưa cái món bánh mỳ kẹp phomat cà chua ấy, thì hãy bảo với vợ cậu, cô ta nên chuẩn bị cái gì khác cho cậu”. Wolfgang kêu lên “Trời đất ơi, tớ còn chưa lấy vợ, tớ tự làm món bánh Săng-uých này đấy”. Trong cuộc sống cũng vậy, mỗi người đều có thể tự chuẩn bị bánh Săng-uých cho mình. Chúng ta có quyền lựa chọn.

Không có nhận xét nào: